Có 5 le chide don't no to 1 den 5; má lo chita 1 dung dich Ba(0, No₂ CO₂. Ngo₂, K₂ SO41 Na, PO xác định lọ nào chứa dung dịch gì? v Hoidap247.com - Hỏi đáp online nhanh chóng, chính xác và luôn miễn phí Với đội ngũ nhân viên dịch vụ khách hàng chuyên nghiệp và nhiều kinh nghiệm. CALL CONTACT. Dịch vụ 247 Logistics? Luôn tiên phong trong ngành dịch vụ logistics . VẬN CHUYỂN NỘI ĐỊA. Cung cấp dịch vụ vận chuyển bằng đường bộ đặc biệt là tuyến vận chuyển Bắc Nam với Trải nghiệm ngay 14 ngày MIỄN PHÍ cho tất cả gói dịch v Số nhà 52 đường Lê Văn Thịnh, P. Suối Hoa, TP. Bắc Ninh . Vĩnh Phúc . 14 Nguyễn Trãi, Liên Bảo, Vĩnh Yên Tầng 2, toà nhà VCCI, số 01 Đại lộ Lê Nin, TP. Vinh . Thừa Thiên Huế . Phòng T3 - 01 Tầng 3 Tòa nhà Trung tâm Ảnh: Dịch vụ chuyển nhà Lê Phong. Chuyển Nhà Lê Phong là một trong những đơn vị dẫn đầu dịch vụ chuyển nhà tại Sài Gòn. Đơn vị đã có hơn 9 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực vận chuyển nhà trọn gói cũng như chuyển văn phòng, chuyển kho xưởng. 3603888655 - CÔNG TY TNHH THƯƠNG MẠI DỊCH VỤ CƠ KHÍ KHAI TÂM PHÁT. Mã số thuế: 3603888655 - Đại diện pháp luật: LÊ VĂN BÌNH Địa chỉ: 1004, Quốc lộ 51, KP 1, Phường An Hoà, Thành phố Biên Hoà, Tỉnh Đồng Nai. Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Tác phẩm Dịch lộ lê hoa Tác giả Khạp thuỵ hồ ly Hồ ly ngủ gật Thể loại Đồng nhân Kim Dung, HE Độ dài 4 Quyển – 120 Chương, 4 Phiên ngoại Nguồn convert tangthuvien Edit Thanh Mai Văn án Ân Lê Đình trong Ỷ Thiên Đồ Long ký, anh trong sáng ấm áp, đối với tình yêu thì cố chấp một lòng một dạ, có lẽ nhiều người không nhìn thấy được điểm này. Trong nguyên tác thì Ân Lê Đình so với Dương Tiêu, có lẽ không thành thục cũng không kiên cường bằng. Nhưng mà Kim lão, cũng không để Kỷ Hiểu Phù cho người nam nhân như lê hoa này một cơ hội dần dần trưởng thành, lúc đó anh vẫn chỉ là một hài tử được các sư huynh chăm sóc chiếu cố, ngay lúc đó đã đặt anh trong sự mâu thuẫn xé lòng. Vì vậy đối với một người giống như trẻ sơ sinh, anh dịu dàng hoà nhã tương đương với mềm yếu, lương thiện lại thành nhu nhược. Nếu như có một nữ nhân, có thể cùng Ân Lê Đình tiến vào giang hồ rồi dần dần cùng nhau trưởng thành, cùng nhau học được thế nào là yêu một người, được yêu, bảo vệ, tín nhiệm, ủng hộ đối phương, cả hai học được làm sao trở nên mạnh mẽ kiên cường, như vậy Võ Đang Ân lục hiệp có tình có nghĩa tuyệt đối không kém hơn Dương Tiêu phong lưu khoáng đạt. Truyện này nữ chính xuyên không, là một người con gái xuyên qua mà không có một chút khái niệm nào về Ỷ Thiên Đồ Long ký. Kỳ thật, ta chỉ muốn viết một câu chuyện tình yêu, trong sáng, ấm áp, cố chấp, bao dung. Thể loại võ hiệp, xuyên qua thời không, ân oán giang hồ, tình yêu chung thủy MỤC LỤC ๑۩۞۩๑—–—–๑۩۞۩๑ Khởi – Niên thiếu thanh sam mạc ngôn sầu, huề xuân thủy, đái xuân lưu. Tiết tử Chương 1 – Chương 2 – Chương 3 – Chương 4 Chương 5 – Chương 6 – Chương 7 – Chương 8 Chương 9 – Chương 10 – Chương 11 – Chương 12 Chương 13 – Chương 14 – Chương 15 – Chương 16 Chương 17 – Chương 18 – Chương 19 – Chương 20 Chương 21 – Chương 22 – Chương 23 – Chương 24 Chương 25 – Chương 26 – Chương 27 Phiên ngoại 1 ๑۩۞۩๑—–—–๑۩۞۩๑ Thừa – Vân thiên bích lạc trục khinh âu, sơn ngoại sơn, lâu ngoại lâu. Chương 28 – Chương 29 Chương 30 – Chương 31 – Chương 32 – Chương 33 Chương 34 – Chương 35 – Chương 36 – Chương 37 Chương 38 – Chương 39 – Chương 40 – Chương 41 Chương 42 – Chương 43 – Chương 44 – Chương 45 Chương 46 – Chương 47 – Chương 48 – Chương 49 Chương 50 – Chương 51 – Chương 52 – Chương 53 Chương 54 – Chương 55 – Chương 56 – Chương 57 ๑۩۞۩๑—–—–๑۩۞۩๑ Chuyển – Tà dương tự khứ nguyệt tự lưu, thất phần tuý, tam phần thu. Chương 58 – Chương 59 Chương 60 – Chương 61 – Chương 62 – Chương 63 Chương 64 – Chương 65 – Chương 66 – Chương 67 Chương 68 – Chương 69 – Chương 70 – Chương 71 Chương 72 – Chương 73 – Chương 74 – Chương 75 Chương 76 – Chương 77 – Chương 78 – Chương 79 Chương 80 – Chương 81 – Chương 82 – Chương 83 Chương 84 – Chương 85 – Chương 86 – Chương 87 Chương 88 – Chương 89 – Chương 90 – Chương 91 Chương 92 – Chương 93 – Chương 94 Phiên ngoại 2 ๑۩۞۩๑—–—–๑۩۞۩๑ Hợp – Dịch lộ lê hoa khả khai phù, thuỳ cựu xướng, thuỳ cựu du? Chương 95 – Chương 96 – Chương 97 Chương 98 – Chương 99 – Chương 100 – Chương 101 Chương 102 – Chương 103 – Chương 104 – Chương 105 Chương 106 – Chương 107 – Chương 108 – Chương 109 Chương 110 – Chương 111 – Chương 112 – Chương 113 Chương 114 – Chương 115 – Chương 116 – Chương 117 Chương 118 – Chương 119 – Chương 120 Kết thúc Phiên ngoại 3 – Phiên ngoại 4 Ánh mắt hếch lên tới trời của Lộ Dao còn chưa kịp hạ xuống thì nhìn thấy một bên vách núi, trên cao chừng ba trượng có một cái sơn động, do nằm khuất sáng nên rất ẩm ướt, lạnh lẽo. Lộ Dao nhìn thấy gì đó, lâp tức hưng phấn vô cùng túm tay áo Ân Lê Đình “Ân lục hiệp, khoan khoan khoan, huynh nhìn chỗ kia!”Ân Lê Đình thấy Lộ Dao mừng rỡ như thế, nhìn theo hướng tay nàng chỉ, chỉ thấy một vài bông hoa đỏ thắm mọc chìa ra nơi cửa động, to bằng cái đấu hình xoắn ốc, cực kỳ đẹp đẽ. Chàng chẳng biết gì về dược thảo, chỉ nghe giọng Lộ Dao lảnh lót “Đấy là mạn đà la [6], dùng làm thuốc gây mê đúng là cực phẩm! Hơn nữa thời tiết đầu hạ này mà mạn đà la sinh trưởng tốt thế này đúng là khó gặp. Nếu có cái này, lúc ta chữa trị, tam sư huynh của huynh cũng đỡ chịu khổ không ít.”Tuy Ân Lê Đình chẳng biết mạn đà la là thưi gì, thuốc gây mê là cái chi nhưng nghe nói là thứ cần cho Du Đại Nham liền mừng rỡ không thôi. Đang định nhảy lên hái thì thấy Lộ Dao không nói lời nào, muốn trèo lên vách đá dốc đứng, vội vàng chạy lên túm nàng kéo xuống.“Huynh làm gì thế?” Bị chàng níu tay kéo lại, Lộ Dao cau mày trừng chàng.“Vách núi trơn trượt, cô nương bò vậy rất nguy hiểm.“Ta cũng muốn bay lên lắm, nhưng không có bản lãnh đó.” Lộ Dao oán giận.“Ta lên đó là được rồi, cô nương chờ dưới này đi, ta bứt nó xuống dùm cô.” Nói xong chân phải chàng điểm nhẹ, đang định phi thân lên lại bị Lộ Dao cấp tốc túm lấy thắt lưng.“Chờ đã, bứt xuống?! Ân lục hiệp, dược thảo này không phải “bứt” mà là “hái”. Huynh không biết hái thuốc, lên làm cái gì? Hoa mạn đà la này rất nhõng nhẽo, để ta tự mình lên đó xử lý. Huống chi nó là mông hãn dược [7], sao có thể để một người không rành dược thảo như huynh tùy tiện động vào? Lỡ huynh ngất luôn trên ấy, ta không có cách khiêng huynh về đâu.”Tất nhiên là Ân Lê Đình không hiểu “hái” với “bứt” có gì khác nhau nhưng nhìn vẻ mặt Lộ Dao cũng hơi chần chừ, lúc này lại nghe Lộ Dao hỏi “Nếu huynh ôm ta thì có nhảy lên đó được không?”Ân Lê Đình nhìn nhìn Lộ Dao, khẽ gật Dao nhún vai, “Vậy được rồi, làm phiền Võ Đang Ân lục hiệp ôm ta lên đó đi.”Ân Lê Đình lập tức đỏ mặt, lỗ tai ong ong, thì thào “Lộ… Lộ Dao cô nương… này, nam nữ thụ thụ bất thân.” Giọng càng lúc càng nhỏ, gần như không nghe được, hoàn toàn không dám ngẩng đầu nhìn Lộ Dao. Vốn dĩ Lộ Dao vô tình nói câu này mà thôi, thấy thần sắc chàng không khỏi vỗ đầu mình, thầm mắng bản thân sao lại quên cái người trước mắt này chỉ cần bị người ta nói hai câu thôi là mặt đã đỏ rồi chứ, huông gì còn ôm mình bay lên mấy trượng nữa? Đằng này, hồi lâu Ân Lê Đình không thấy Lộ Dao nói gì, lấy hết can đảm ngước nhìn, lại không thấy bóng dáng Lộ Dao đâu nữa? Vô thức ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lộ Dao đã dùng dụng cụ trong túi trên lưng bám vào vách núi trèo lên hơn hai trượng rồi. Lần này thật đúng là hù dọa Ân Lê Đình, “Lộ, Lộ Dao… cô nương, cẩn thận.”Lộ Dao quay đầu cười với chàng “Ân lục hiệp, ta tên Lộ Dao, không phải Lộ Lộ Dao.”Ân Lê Đình thấy giờ khắc này mà nàng còn có tâm tình nói đùa, thật tình không biết nên nói gì nữa. Đành đứng dưới vách núi, theo dõi Lộ Dao di chuyển tới lui, một chân điểm hờ, chuẩn bị nếu Lộ Dao không cẩn thận rơi xuống sẽ lập tức nhảy lên đón tác của Lộ Dao rất nhanh nhẹn điêu luyện, mỗi cú móc vào vách núi đều rất chắc chắn, hơn nữa vị trí phương hướng đều rất hoàn hảo, hai ba lần là đã leo lên hơn trượng. Màu đỏ trên mặt Ân Lê Đình còn chưa kịp phai, Lộ Dao đã trèo lên gờ đất bằng kia. Rốt cuộc Ân Lê Đình cũng thở ra một hơi, trong lòng lại có chút kì lạ, bèn lắc mạnh đầu hai cái, chân phải điểm xuống đất, dùng Thê Vân Túng của sư môn nhảy vọt lên, trực tiếp bay lên Dao thấy Ân Lê Đình đi lên dễ dàng như thế, tặc lưỡi cảm thán, bụng nghĩ biết sớm thì hẳn nên luyện tập khinh công đàng hoàng mới phải, những lúc thế này cũng được thoải mái không ít. Nhưng cảm thán không được bao lâu, từng vạt hoa đỏ như lửa trước mặt liền hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của nàng. Gờ đất này ước chừng chứa được năm sáu người, mọc rất nhiều mạn đà la, chi chít, dễ đến chừng cả trăm gốc. Lộ Dao mừng rỡ vô cùng, nghĩ thầm núi Võ Đang này quả nhiên là bảo địa, loại thuốc khó tìm này lại sinh trưởng ở nơi này nhiều như Ân Lê Đình tò mò thò tay muốn bứt, vội vàng lên tiếng “Ân lục hiệp, cẩn thận, đừng để hoa này dính vào người.”Ân Lê Đình đáp lời, liền thấy Lộ Dao tháo mấy thứ gì đó na ná như nhẫn bảo vệ tay xuống, chắc là đồ nàng dùng leo lên núi mới rồi. Sau đó lại từ túi đựng dụng cụ lấy ra một đôi bao tay màu bạc mỏng dính đeo vào, cẩn thận tách từng cây ra, đóa hoa nhỏ hơn vẫn để nguyên như cũ; đóa hoa đỏ rực, phiến lá dày thì cẩn thận từng li từng tý bứng nguyên cả rễ ra khỏi mặt đất, lại dùng một mảnh vải mỏng bọc kỹ lại, bỏ vào trong giỏ hái thuốc mình đưa cho nửa canh giờ, một vạt mạn đà la bị nàng hái hết phân nửa. Lộ Dao thu dọn dụng cụ, găng tay, “Xong rồi. Hái bấy nhiêu trước đã, còn dư thì để đó, cuối thu lại lên. Đợi sang năm sau, đoán chừng còn nhiều hơn bây giờ nữa.”Ân Lê Đình đã không hiểu công dụng của mạn đà la, cũng chẳng quan tâm năm sau mớ dược thảo này lớn lên như thế nào. Hiện giờ chàng đang cân nhắc vấn đề hai người đi xuống ra sao. Nên biết nếu không dùng khing công, đi xuống còn khó hơn trèo lên, chỉ cần không nhắm chuẩn là rớt xuống như chơi. Dường như chỉ có biện pháp chàng ôm Lộ Dao nhảy xuống là thỏa đáng mà an toàn hơn cả, thế là ấp a ấp úng cả nửa ngày mà không biết mở lời thế nào. Lúc này Lộ Dao đã lấy ra một cái khoen cùng một cái móc câu bằng thép nối với dây thừng, móc vào chỗ vách núi nhô ra. Ân Lê Đình còn chưa kịp phản ứng, nàng đã đứng ngay mép gờ đất cười nói “Ta đi xuống trước, Ân lục hiệp tự tiện.” Nói xong kéo xoạch một cái, men theo dây thừng trượt xuống, nháy mắt đã xuống tới dưới đất. Ân Lê Đình quả thật bị dọa hết hồn, gần như vô thức muốn kéo nàng lại. Đợi ra đến mép gờ đất đã thấy hai chân nàng đặt lên mặt đất. Cũng không thấy rõ nàng ấn vào cơ quan gì, cái móc câu bám chắc trên mô đất nhô ra chỗ vách núi bắn mạnh một cái, bật ra khỏi vách núi, chỉ vài cái liền bị Lộ Dao thu này Ân Lê Đình càng kinh ngạc hơn, không ngờ mấy món dụng cụ nho nhỏ trong túi Lộ Dao lại lạ lùng hiếm thấy như Ân Lê Đình phi thân nhảy xuống, Lộ Dao ngoẹo ngoẹo đầu, có phần hâm mộ “Ân lục hiệp nhảy cao nhất được bao nhiêu?”“Nếu giữa đường không mượn lực mà nói thì chừng năm trượng.” Ân Lê Đình nói, ánh mắt vẫn còn tò mò quan sát móc câu trong tay Lộ Dao.“Xem ra ta phải cân nhắc một chút, có nên luyện tập khinh công một phen hay không, hình như tiết kiệm không ít sức thì phải…” Lộ Dao làu bàu trong người một trước một sau đi tới trước, người nào cũng cảm thấy mới mẻ, hỏi han đối phương, tiếng nói chuyện dần dần mất hút ở cuối đường một chỗ cao cách sơn động vừa nãy chừng hơn bảy tám trượng, cây cối xanh biếc rậm rạp che kín một con đường nhỏ rải đá tảng xanh hình lục giác, cuối đường kề sát vách núi, một cái bàn đá, vài cái ghế đá, bên cạnh lúc này còn đặt một cái ghế dựa mềm. Trên ghế đá và ghế dựa đều có người ngồi, chính là Trương Tùng Khê và Du Đại Nham. Vừa rồi chuyện trên gờ đất cùng với việc hai người Ân Lộ đi vào núi, ngồi ở đây nhìn xuyên qua rừng cây đều thấy rõ mồn một. Trương Tùng Khê thấy Ân Lê Đình và Lộ Dao đi xa, cười hỏi Du Đại Nham ngồi bên cạnh “Tam ca thấy thế nào?”Du Đại Nham tất nhiên biết chàng đang hỏi gì, “Tuy ta mới biết Lộ cô nương không lâu nhưng cũng nhìn ra, cô nương ấy làm người cởi mở phóng khoáng. Còn lục đệ, sao càng lớn thì lại càng hay thẹn thùng thế chứ?”Trương Tùng Khê nuốt xuống một hớp trà, cười nói “Lộ cô nương phóng khoáng, để lục đệ ôm nàng đi lên là vì lục đệ biết khinh công. Mà lục đệ lại mắc cỡ, bị Lộ cô nương nói tới đỏ mặt, e là vì Lộ cô nương người này.”Câu này nói rất nước đôi nhập nhằng, khó có dịp Du Đại Nham nghe đã hiểu.“Tứ đệ, trước giờ đệ nhìn người rất độc đáo, không biết lần này chính xác được mấy phần?” Du Đại Nham liếc mắt mỉm Tùng Khê không trả lời, chỉ nói “Mấy năm nay nội công của lục đệ đã thành, huynh đệ chúng ta ngồi đây đã lâu đệ ấy lại không phát hiện được. Có thể thấy là phía trên gờ đất kia, hoa núi rực rỡ, đệ ấy không tập trung rồi.”Du Đại Nham nghe xong cười ha hả “Nếu thật như thế, trận bênh này của ta coi như đáng giá. Có điều hôm nay chuyện chúng ta ở đây, tứ đệ đừng để Lộ cô nương biết được.”“Ồ? Tại sao?”“Sáng hôm nay, màn trình diễn của thất đệ rất đẹp mắt. Lộ cô nương này thật sự rất lợi hại, đệ và ta đừng để lửa bắt vào người mới tốt.”Hai người liếc nhìn nhau, đồng thanh cười ha hả.[6] Chính là cà độc dược đấy pà con, để mạn đà la cho hay hén ^^[7] Thuốc mê, từ này hay dùng trong truyện kiếm hiệp. Ta ko dịch ra vì đoạn này Lộ Dao dùng ngôn ngữ kiếm hiệp cho Ân Lê Đình hiểu, còn trước đó, nói thuốc mê Ân Lê Đình ko hiểu Contents1 Giới thiệu Truyện Dịch Lộ Lê Hoa2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Dịch Lộ Lê Hoa “cập nhật ngày 11/06/2023“ Trọn bộ Dịch Lộ Lê Hoa Full tập được cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Dịch Lộ Lê Hoa 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Dịch Lộ Lê Hoa Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Số chương 121 chương + 4 ngoại truyệnThể loại Đồng nhân Kim Dung Ỷ Thiên Đồ Long KýNhân vật chính Lộ Dao, Ân Lê ĐìnhTrans AnonymousConvert + raw Nguyệt Ly – TTV Trước giờ rất thích Ân Lê Đình trong Ỷ Thiên, trên người cậu ta toát ra hơi thở sạch sẽ ấm áp, cố chấp chung tình, bây giờ gần như không gặp được. Trong nguyên tác, so sánh Ân Lê Đình với Dương Tiêu, có lẽ không đủ thành thục, không đủ kiên cường. Nhưng bác Kim, hoặc nói là Kỷ Hiểu Phù hoàn toàn không cho người thanh niên như hoa lê này cơ hội trưởng thành, lúc cậu ta còn là một cậu bé được sư huynh chăm sóc thì đã thảy cậu ta vào trong mâu thuẫn kịch liệt. Vì thế, đối với một đứa trẻ sơ sinh như cậu ta, mềm yếu trở thành đại danh từ dịu dàng, nhu nhược trở thành biểu tượng thiện lương. Nếu có một cô gái, có thể chậm rãi cùng Ân Lê Đình trưởng thành từ từ trong giang hồ, cùng nhau học yêu như thế, được yêu ra sao, bảo vệ, tin tưởng, duy trì đối phương, học cách kiên cường giúp đỡ lẫn nhau, vậy thì Võ Đang Ân lục hiệp chí tình chí nghĩa tuyệt đối không thua kém Dương Tiêu phong lưu hào hoa. Nhãn võ hiệp Xuyên qua thời không Ân oán giang hồ Tình hữu độc chung Nhân vật chính Lộ Dao, Ân Lê Đình Phối hợp Phó Thu Nhiên, Võ Đang thất hiệp, Phạm Dao, Kỷ Hiểu Phù, Tô Tiếu, Cố Nhược Trường cùng tất tật các nhân vật Ỷ Thiên có thể tóm được. Danh sách chương Chương 1 Tiết tử Chương 2 Tuổi trẻ mơ hồ Chương 3 Tay vàng xem bệnh cũ Chương 4 Tùng trúc giấu tiếng nói cười Chương 5 Lương y lòng cha mẹ Chương 6 Tuổi trẻ lông bông Chương 7 Chuyện cũ đã nhiều năm Chương 8 Màu hoa sẫm như máu Chương 9 Tin nhận hàng năm Chương 10 Ý gửi xa ngàn dặm Chương 11 Sinh tử mong manh Chương 12 Tứ quân tảo quy kỳ [9] Chương 13 Ngân hà rực rỡ Chương 14 Mai nở lạnh vậy [10] Chương 15 Ngọc sáng trong đêm Chương 16 Hơi ấm trong đầm băng Chương 17 Thư của thu nhiên Chương 18 Ánh trăng chảy qua cành cúc Chương 19 Một ngày đêm không ngủ Chương 20 Giấy ngọc thử tay nghề Chương 21 Khách không mời mà đến Chương 22 Trong trẻo [12] như bóng nước Chương 23 Từng thề cứu muôn dân Chương 24 Ly hợp tổng quan tình [16] Chương 25 Hoa sen dệt gấm vóc Chương 26 Phượng hoàng nhà ai bơi Chương 27 Một mình đi ngàn dặm Chương 28 Phiên ngoại 1 Núi xanh cười say cùng ai – Trương tùng khê Chương 29 Chốn đâu gặp cố nhân Chương 30 Vội vã đường hồng trần Chương 31 Hạnh lâm [31] xuân còn sớm Chương 32 Dương hoa lạc tạ kiều Chương 33 Kiếp phù sinh được bao lần Chương 34 Một mình nhớ thanh phong Chương 35 Tìm người nơi đâu Chương 36 Quay đầu lại thư thái Chương 37 Rèm cửa sáng ánh trăng Chương 38 Duy chỉ sinh tử khổ Chương 39 Kiếm động song ảnh vi Chương 40 Mạc đạo tình tương như Chương 41 Ai người kết tóc xanh Chương 42 Xuân cố hương còn dài Chương 43 Chưa sợ trăng canh ba Chương 44 Đào hoa lầm lẫn mấy phần Chương 45 Nhân duyên tự thành thuyết Chương 46 Lẽ trời bằng nhân quả Chương 47 Chớ phí hoài năm tháng thanh xuân Chương 48 Gió nhẹ dẫm trên sen Chương 49 Đêm khuya lại chấn kinh Chương 50 Mây thẳm phân vạn lá Trọn bộ Truyện Dịch Lộ Lê Hoa “cập nhật ngày 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment Sáng sớm Lộ Dao đồng ý cùng Trương Tam Phong và Ân Lê Đình về Võ Đang nhưng đưa ra yêu cầu, có một bà lão mắt kém ở Vũ Xương đang chờ nàng đến khám và trị bệnh, nàng muốn đến đó trước mới cùng hai người họ lên núi Võ Đang. Tất nhiên Trương Tam Phong và Ân Lê Đình đồng ý. Thế là Trương Tam Phong ở lại khách sạn Vọng Giang lâu, dặn dò Ân Lê Đình đưa Lộ Dao đi. Kết quả khó có dịp Lộ Dao hưởng thụ đãi ngộ được hộ tống một lần một cách đương lòng Ân Lê Đình rất cảm động, nhớ kỹ việc Lộ Dao bỏ lỡ hành trình của mình để đặc biệt đến điều trị cho tam sư huynh Du Đại Nham, hết sức cảm kích. Vì thế dọc đường đi rất ân cần săn sóc Lộ Dao, có thể nói là hỏi han ân cần. Lộ Dao lại cứ mãi hỏi tính tình, cách làm người thường ngày của Du Đại Nham, trước kia đã dùng phương pháp chữa bệnh này, cực kỳ cẩn thận. Ân Lê Đình nhắc tới sư huynh nhà mình liền mở máy hát, dọc đường hết tam ca dài tam ca ngắn nói cho Lộ Dao nghe. Đến khi đi được chừng ba mươi dặm đường, ngay cả lúc nhỏ có lần chàng không cẩn thận làm rớt kiếm xuống sơn cốc sau núi, cùng Du Đại Nham leo xuống nhặt, thiếu chút nữa không lên được như thế nào Lộ Dao cũng này vừa vặn giữa trưa, Lộ Dao thấy Ân Lê Đình cõng hành lý của mình đi cả chặng đường mà không đổ lấy một giọt mồ hôi, không khỏi hâm mộ. Ân Lê Đình thấy nàng nhìn mình, hỏi “Lộ cô nương, còn xa không?”“Ngay phía trước thôi.” Lộ Dao chỉ, Ân Lê Đình chỉ thấy trước mặt có hai ngọn núi nhỏ kề nhau, không cao lắm, trước núi có một cái hồ, vài căn nhà dưới chân núi, loáng thoáng thấy một thôn Dao đến đây lần này đã là lần thứ ba, hai lần trước đều đến chữa mắt cho Tôn bà bà, lần này tiện đường đến thăm, xem hiệu quả chữa bệnh có được như ý hay không. Song vừa vào thôn, không tới một hồi Lộ Dao phát hiện không giống hai lần trước. Cả nửa ngày mới phản ứng lại, toàn là nhờ người bên cạnh ban cho. Từ cửa thôn đi tới căn nhà Tôn bà bà ở dưới chân núi, vẻn vẹn có ba dặm đường mà ít nhất cũng phải bảy tám cô nương chưa chồng, các cô vợ trẻ, không nhìn chằm chằm hai người thì cũng nhìn trộm, thậm chí to gan hơn chút còn chạy tới trước Dao đi bên cạnh nhìn thấy, trong lòng thiếu chút nữa cười ngất. Lại đánh giá Ân Lê Đình một lượt toàn thân mặc đồ trắng, anh tuấn rắn rỏi, sừng sững trước gió, thật sự là vô cùng xuất sắc. Gương mặt tuấn tú thanh tao, miệng cười mủm mỉm, nhưng đôi mắt trong veo hết sức chân thành khiến nụ cười kia bớt đi phong lưu mà thêm phần thuần khiết ấm áp. Người tuấn tú như vậy quả thật rất ít gặp huống gì ở thôn làng trong núi thế này, có lẽ đương lúc đầu hạ, các cô các chị này đang xuân tình phơi phới, cũng là chuyện tất nhiên thôi. Nếu không phải trên lưng chàng ta cõng cái bọc to làm mất đẹp của mình kia, quả thật có thể nói là người trong người đến nhà Tôn bà bà, bà nghe nói Lộ Dao đến, cười tới nỗi nếp nhăn đều chụm lại một chỗ. Con trai Tôn bà bà chết sớm, may mà có được cô con dâu giỏi giang lại hiếu thảo, hai người dựa vào nhau mà sống, ngày thường tuy cực khổ chút nhưng cũng coi như yên ổn. Chẳng qua mấy năm trước, mắt Tôn bà bà kém dần, chừng sau gần như mù hẳn. Con dâu thuốc thang chạy chữa, tiêu tốn sạch tiền của tích cóp được nhưng không hiệu quả. Mãi đến ngày ấy Lộ Dao đi ngang qua, gặp cô con dâu vào hiệu thuốc mua chịu bị đánh đuổi ra, nàng hỏi thăm, nghe xong liền theo con dâu bà về nhà xem thử. Khám xong, Lộ Dao gật đầu nói có thể chữa, ở lại mấy ngày chữa cho Tôn bà bà. Đúng như dự đoán, ngày thứ mười mắt Tôn bà bà đã có thể cảm giác được chút ánh sáng, sau hai mươi ngày có thể nhìn thấy lờ mờ. Lộ Dao viết hai đơn thuốc, ngoài bôi trong uống, đều là những vị thuốc rẻ tiền rất bình thường, thậm chí có thể tự ra sau núi hái. Mẹ chồng con dâu cảm kích hết mực, lại sợ không trả nổi tiền khám, lo lắng không thôi. Ai ngờ nửa tháng sau, một hôm thức dậy lại phát hiện Lộ Dao ở nhờ khi nay đã đi mất, để lại mấy miếng thuốc dán, một lá thư ngắn. Cô con dâu nhờ một tú tài thi rớt trong thôn biết chữ đọc dùm, mới biết Lộ Dao nói mắt Tôn bà bà không đáng lo nữa, mình còn có chuyện muốn làm, sau này đi ngang qua sẽ tới tái khám. Về sau quả thật như Lộ Dao cam đoan, trước sau đã đến hai này, Lộ Dao cẩn thận kiểm tra mắt Tôn bà bà, cười nói “Bà bà, mắt của bà không có vấn đề nữa rồi, sau này không cần dùng thuốc nữa.”Hai mẹ con hết sức vui mừng, giữ Ân Lê Đình và Lộ Dao ở lại ăn cơm. Lộ Dao biết đôi mẹ con này thành thật chất phác, nếu không ăn sợ trong lòng họ không yên nên cũng không từ chối, tự nhiên thoải mái kéo Ân Lê Đình ngồi bà bà quan sát Ân Lê Đình và Lộ Dao, mặt mày hớn hở nói với Lộ Dao “Lộ đại phu, tướng công của cô rất anh tuấn, thật là tốt phước.” Lộ Dao nghe xong, còn chưa kịp nói, bà đã quay sang nói với Ân Lê Đình còn đang sững người bên cạnh “Ân tướng công, Lộ đại phu tốt người tốt nết, xinh đẹp, còn giỏi y thuật nữa, người phải đối xử tốt với cô ấy.”Nói dứt lời, mặt Ân Lê Đình lập tức đỏ như ráng chiều, sắp xuất huyết đến nơi, ấp úng “Bà, bà… Lộ cô nương… nàng nàng nàng… không, ta, ta không phải…. nàng… cái đó… cái đó…” Có một câu mà ngắc nga ngắc ngứ cả nửa ngày chưa nói xong, đến cổ cũng đỏ lên này, Lộ Dao hấp háy mắt, không chen vào giải thích mà hết nhìn Tôn bà bà lại nhìn Ân Lê Đình, không biết ai buồn cười hơn ai. Ân Lê Đình gục đầu, cơ hồ không dám ngẩng lên, hình như định dùng cháo cao lương dìm chết mình.“Bà bà, Ân thiếu hiệp không phải tướng công của ta.” Lương tâm Lộ Dao trỗi dậy, giải vây cho Ân Lê bà bà nghe xong nói “Ta biết, ta biết, các người không gọi tướng công mà gọi quan nhân. Miền nam đều gọi thế cả.”Lộ Dao xoa trán, cảm giác mình đúng là ông nói gà bà nói vịt, nói “Bà bà, huynh ấy cũng không phải… ơ, quan nhân của ta.”Ai ngờ Tôn bà bà càng lấy làm lạ, nói “Lộ đại phu, quê cô ở chỗ nào? Nói bà già này nghe thử, xưng hô tướng công như thế nào?”Thấy Tôn bà bà quá nhiệt tình, Lộ Dao biết càng giải thích càng mù mờ, bất lực xoa trán, bĩu môi nhìn Ân Lê Đình, nói nhỏ “Ân thiếu hiệp, cái này không phải ta chiếm tiện nghi của huynh à nha!”, mặt Ân Lê Đình đỏ lên lần nữa, bắt đầu cùng chén cháo nhìn nhau không cơm xong, Lộ Dao làm nghề y đã nhiều năm, biết Ân Lê Đình nhất định mong ngóng về núi Võ Đang, vì thế cũng không ở lâu, nói chuyện sơ sơ mấy câu với hai mẹ con nhà họ Tôn xong liền cáo từ. Mấy lần lui tới hai mẹ con đã quen việc Lộ Dao đến đi vội vã, có điều một mực tiễn hai người ra tận cửa thôn mới đường về, hai người lặng lẽ hơn lúc đi khá nhiều, mãi đến lúc đi được mấy chục dặm, Lộ Dao quan sát người bên cạnh một chút mới phát hiện vẻ mặt lúng túng ban nãy của Ân Lê Đình không còn nữa, đang định nói lại thấy Ân Lê Đình cũng nghiêng đầu lẳng lặng nhìn mình, ánh mắt hai người đụng nhau, không nhịn được bật cười, phá vỡ không khí im lặng. Từ lúc mười sáu tuổi đến nay, Ân Lê Đình hành tẩu giang hồ đã nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên cùng một đại phu rày đây mai đó như Lộ Dao đồng hành, rất hiếu kì. “Tại hạ nghe Tuệ Kỵ đại sư nói, Lộ cô nương quanh năm đi du ngoạn khắp tứ xứ hành nghề y, như thế tức là đại phu lang thang?”Lộ Dao ngoẹo đầu nghĩ ngợi, “Đại phu lang thang? Ngược lại có không ít người kêu như vậy. Có điều ta không thích, nghe giống như phường giang hồ lừa đảo. Tốt xấu gì ta cũng là một thần y, hay dở gì cũng xứng với một tiếng Lộ đại phu chứ?”Ân Lê Đình nghe câu “Tốt xấu gì ta cũng là một thần y”, thấy bộ dạng Lộ Dao trợn mắt khinh khỉnh, thiếu chút cười ra tiếng. Lần đầu tiên thấy có người không hề khiêm tốn, tự nhiên khen mình như thế, lên tiếng “Được, Lộ đại phu.”Lộ Dao nhăn mũi, thấy dáng vẻ chàng ta nhịn cười bèn nói “Có gì buồn cười? Dám hỏi Ân thiếu hiệp bắt đầu hành tẩu giang hồ năm bao nhiêu tuổi hả?”“Bắt đầu từ mười sáu tuổi, đến giờ hơn bảy năm rồi.”“Hừ hừ, ta thì từ mười bốn đã hành nghề y rồi, đến giờ tuy chưa tới năm năm nhưng xuất sư còn sớm hơn huynh hai năm kia! Kêu một tiếng Lộ đại phu cũng phải đấy chứ?”Ân Lê Đình nghe mà hết sức kinh ngạc “Mười bốn tuổi?” Một thiếu nữ như Lộ Dao một mình ngao du hành nghề y đã rất ít gặp rồi, nếu là mười bốn tuổi hành nghề, không phải khi đó vẫn còn là một bé gái sao?“Đúng đấy! Lúc mới bắt đầu, ta cũng phải tốn rất nhiều công sức mới làm người ta tin ta là đại phu. Thói đời người trông mặt đặt tên cũng rất nhiều, thật là đáng ghét!”Ân Lê Đình gật đầu, bây giờ nếu nói với chàng, một bé gái thân hình còn chưa trưởng thành có thể chữa được bệnh của Du Đại Nham, chàng cũng không tin. Thấy dáng vẻ nàng bèn mở miệng an ủi “Lúc ta mười sáu tuổi, vừa mới bắt đầu hành tẩu cũng còn niên thiếu, gặp không ít chuyện tương tự. Hai năm nay mới đỡ hơn một chút.”Lộ Dao nghe xong như gặp được tri kỷ, kể chuyện hành nghề năm đó, dần dần cũng nói nhiều hơn. Ân Lê Đình cảm giác thiếu nữ trước mắt tính tình bộc trực, nói chuyện thú vị, tán gẫu việc hàng ngày thôi mà rất hấp dẫn, lôi cuốn, cực kỳ hợp ý. Thế là hai người ta một câu huynh một câu nói qua nói lại, rất nhanh liền về đến Vọng Giang lâu ven sông. Bước vào đại sảnh, hai người vẫn còn trò chuyện rất hưng phấn. Bấy giờ Trương Tam Phong từ trong phòng đi ra, thấy cảnh hai người, vuốt râu cười nhìn cả hai không nói. Lộ Dao liếm liếm đôi môi khô nẻ bám đầy bụi, mùi máu tanh tản ra trong miệng, hết sức rõ rệt. Là một bác sĩ, Lộ Dao biết, khách quan mà nói, ít nhất đây là một chuyện tốt. Nằm lọt thỏm trong kẽ hở giữa đám đất đá bê tông cốt thép ngổn ngang tối om gần một ngày rưỡi mà còn cảm nhận được mùi máu trong miệng rõ ràng như thế, ít nhất nó chứng minh cô còn tỉnh táo, chưa mất ý thức. Thực ra với cô mà nói, cô cực lực hi vọng bản thân ngất đi, dù sao tuyệt đối không có người nào lại hi vọng lần thứ hai gặp phải chuyện bị vùi dưới đống đổ nát chờ cứu hộ khiến người ta tuyệt vọng này. Đáng tiếc mấy năm nay, cơ thể cô được trui rèn rất khỏe mạnh, hơn nữa với tính tình trước giờ của cô mà nói, hôn mê là chuyện không thể nào. Ít nhất trong vòng một ngày vẫn không có khả năng, thần kinh của cô đã qua huấn luyện, gặp thời điểm này thì càng hưng phấn ngày rưỡi trước, đội cứu hộ sau khi thăm dò thấy còn sinh mệnh sống bên dưới đống đổ nát này, liên tục đào bới bảy tám giờ mới mở được một lối đi. Tận cùng là khoảng trống không lớn lắm, bên trong vùi lấp hai đứa bé. Trong đó có một bé gái sáu tuổi, lúc động đất đã đè gãy tủ đầu giường, ống thép xuyên qua mắt cá chân. Còn bé trai còn lại chỉ bị trầy xước, không nặng lắm. Lúc mở được lối vào thì động đất đã xảy ra bốn ngày rồi, bé gái đã rơi vào hôn mê sâu, còn bé trai gắng gượng chống đỡ, cố sức đấm vào vách tường lún, hi vọng nhân viên cứu hộ có thể nghe thấy. Có lẽ nhờ tiếng động yếu ớt này bị chó cứu nạn nghe được, đội cứu hộ mới có thể phát hiện hai sinh mệnh dưới đống đổ vào miễn cưỡng khai thông, nhân viên cứu hộ gào vói vào bên trong, hỏi thăm tình huống người bị nạn. Lúc đó, Lộ Dao là bác sĩ bị lôi từ khu điều trị tới giúp đỡ. Biểu hiện của bé trai khiến cô khá ngạc nhiên, bị nhốt trong bóng tối suốt bốn ngày, trong tình huống vừa đói vừa khát hết sức nguy ngập mà nó còn có thể tỉnh táo tường thuật triệu chứng và tình trạng vết thương của bé gái từng chi tiết một, giọng nói yếu ớt nho nhỏ nhưng mạch lạc rõ ràng, đối với một đứa bé chưa tới tám tuổi mà nói quả thực hiếm Dao nghe xong, ngay cả cân nhắc cũng không kịp, trực tiếp nói với đội trưởng cứu viện cao to “Tôi đi xuống đó, bé gái này cần được chữa trị ngay tức khắc.” Email Website Fanpage

dịch lộ lê hoa